Đồ Diệu Ý nhìn Lữ Thiếu Khanh, nghiêm túc gật đầu: "Tuấn tú! Còn tuấn tú hơn cả trong tưởng tượng của ta nữa!"
"Anh minh thần võ, thiên hạ vô địch!"
"Phải không?" Lữ Thiếu Khanh híp mắt cười rộ lên, đối với vị sư điệt này hắn vạn phần hài lòng, nhìn cái miệng nhỏ khéo nói này xem.
Lữ Thiếu Khanh lập tức dùng giọng điệu của bậc tiền bối mà cho nàng lời khuyên: "Sau này ấy à, tìm đạo lữ đừng có lấy ta làm tiêu chuẩn."




